"Người nói : "Tôi khát !" Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người." (Ga 19,29)
Có ba cách lý giải về chi tiết này.
1. Giấm đây không phải giấm chua như chúng ta hiểu mà là một hỗn hợp giữa rượu, nước trái cây lên men và thảo dược có tác dụng an thần, giảm đau và giảm cơn khát. Tuy nhiên vì đây là thức uống của quân lính trên đường hành quân, trong khi đối với tử tù thì người ta muốn họ phải chịu đau đớn nên sẽ không cho uống giảm đau.
2. Giấm là chất có hoạt tính gây tỉnh táo. Quân lính cho tử tội uống dấm để phải tỉnh táo mà chịu đau đớn. Nghiên cứu lịch sử cách hành hình của người Roma cho thấy điều này. Thế nên khi Chúa Giêsu kêu khát thì quân lính sợ Ngài chết nên mới cho uống giấm để kéo dài sự sống và sự đau đớn. Tuy nhiên vì đã bị đánh đòn và bỏ đói đến kiệt sức nên Chúa Giêsu đã chết liền sau đó.
3. Giấm có hoạt tính tẩy rửa cao, quân lính biết khi hành hình phạm nhân thì dụng cụ, vũ khí và tay chân của họ sẽ bị vấy máu nên mang giấm theo để tẩy rửa. Bằng chứng là họ có mang theo cả miếng bọt biển để lau chùi. Và khi Chúa GIêsu kêu khát, họ đã "chơi khăm" bằng cách cho Chúa uống giấm mà họ đã rửa tay chân và dụng cụ, nghĩa là giấm bẩn. Ý nghĩa thần học của việc này được hiểu là Chúa Giêsu đã phải uống (mang lấy) sự dơ bẩn của tội lỗi con người.
Đặc biệt hơn, hành động quân lính cho Chúa uống giấm chua cũng là sự ứng nghiệm của lời Thánh Vịnh 69,22 đã loan báo trong Cựu Ước: "Con khát nước chúng lại cho uống giấm chua." Điều ấy cho thấy rằng, những lời loan báo của Cựu Ước được hoàn toàn ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu.
M. Hạnh Tử
(Lược dịch theo chú giải của Lm giáo sư Bernhard Vozesky)
Quý Tổ Chức, Cá Nhân muốn Mua lại tên miền CONGGIAO.VN vui lòng liên hệ qua email: admin@conggiao.vn