Tắt Quảng Cáo [X]

Đức Mẹ hiện ra và phép lạ cho cô gái trẻ người Đạo Phật tại Trà Cú, Sóc Trăng

09:12 01/10/2022
hoc du

“Lạy Chúa con là người ngoại đạo,

But in the tin has the top on high.”

nhà thờ Trà Cú

Ngay từ khi còn nhỏ tôi đã thích hai câu thơ trên, vì tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình theo đạo Phật, bố mẹ tôi rất sùng đạo. Nhưng không hiểu vì một nhiệm vụ nào đó khiến tôi trở lại thích hợp với đạo công giáo. Khi mới tuổi tôi đã được theo mẹ nuôi đi nhà thờ vào mỗi chiều Chúa Nhật. Hình ảnh ngôi nhà cổ kính, hình ảnh Chúa đóng đinh trên giá thập phân và hình ảnh Đức Mẹ đẹp dịu dàng, lúc nào cũng cầm sợi dây thâm nhập vào thức thức của tôi.

Càng lớn lên tôi càng thích tìm hiểu về đạo Chúa nhiều hơn, vì thế tôi thích thân với những người bạn có đạo. Tôi nói mê nghe tiếng chuông ngân hàng mỗi buổi chiều, thích ứng với ảnh tượng Chúa và Đức Mẹ, thích đọc kinh Lạy Cha, kinh Kính Mừng và thích nhất là mỗi lần được tham dự thánh lễ phối hợp trong nhà thờ. Hình ảnh cô dâu chú rể tay nhau, trao nhẫn cho nhau, nói lên lời thề sắt son trước cung thánh, đối với tôi thật tuyệt đẹp và tôi bắt đầu có những giấc mơ ước thầm kín.
nhà thờ Trà Cú

Sau khi có sự sắp xếp của Thiên Chúa, lớn lên tôi đã gặp và yêu một người có đạo. Tình yêu của chúng tôi tôi gặp rất nhiều khó khăn trở ngại về vấn đề tôn giáo, vì bố mẹ tôi không chấp nhận và đã có nhiều lần ép tôi nhưng cho người ngoại đạo. Tôi chỉ biết liên kết nguyện vọng ngày, trông cậy vào tình yêu của Chúa và Mẹ Maria.

Sau hơn sáu năm chờ đợi, tôi đã được Chúa Mẹ nhậm lời, bố mẹ tôi đã chấp nhận cho tôi được kết hôn với người mình yêu, nhưng với điều kiện tôi không được chấp nhận theo đạo cũng như không được phép kết hôn. trong nhà thờ, phải đợi đến ngày tôi khuất bóng.

Cuối năm 1974 bố tôi qua đời và khi tôi đang học đạo để chuẩn bị cho quá trình biến đổi, cố gắng 30-4 1975 xảy ra sự cố. Chúng tôi theo lời khuyên của một người, chuyển về quê của anh tại họ đạo Trà Cú, thuộc tỉnh Sóc Trăng, với hy vọng không ai biết được lịch của mình.
nhà thờ Trà Cú

Họ đạo Trà Cú từ trước nổi tiếng là họ đạo chống Cộng với đạo đức, vì thế mặc dù đã được Việt cộng tiếp quản lý nhưng họ rất ngại không sử dụng biện pháp cường lực đối với họ đạo.

Về đến nơi, chúng tôi xuất ra tờ giấy với nhà cầm quyền địa phương, và đã được chúng cho học tại trường trung học Long Tân. Trường tọa lạc ngay trong nhà thờ họ thuộc đạo Trà Cú.

Sau khi đời sống đã ổn định, chúng tôi xin phép làm chủ sở hữu để tôi được học theo tiêu chuẩn được ký kết và chúng tôi được phép kết hợp. Nhưng nhiều lần tôi đề xuất, tôi hãy thả lỏng vì giữa buổi học giữa hai chế độ và nhất là Sản xuất chế độ không có tình cảm với đạo Thiên Chúa, nếu tôi mặc cảm và được phép phối hợp ngay lúc đó thì e rằng gia đình chúng tôi sẽ gặp nhiều khó khăn. Nhưng tôi quyết tâm xin cha chánh xứ cho tôi được học đạo và rửa xong việc gì tôi cũng xin chấp nhận.
Tuần cửu nhật kỷ niệm 100 năm ngày Đức Mẹ hiện ra ở Fatima - Phanxicô

Hằng đi nhà thờ và nhất là mỗi buổi sáng được nghe tiếng chuông vàng vọng từ một ngôi thánh đường cổ kính, tôi xin trở lại thời gian chờ ngày trôi qua.

Niềm ước mơ của tôi đã được thực hiện. Đêm Phục Sinh 1976 tôi đã được rửa tội, được phép bổ sung và chúng tôi đã được phép kết hợp trước sự tham gia của cả ngàn giáo viên trong họ đạo.

Hai tuần sau khi được giặt tẩy, Việt Cộng đến gặp chúng tôi, yêu cầu chúng tôi phải bỏ đạo vì chúng tôi là giáo viên, tức là công nhân viên của nhà nước thì phải theo thuyết duy vật, không thể theo thuyết duy tâm .

Sau nhiều lần thuyết phục chúng tôi không thể làm được, nên gần hai tháng sau, Việt cộng gộp vào nhà chúng tôi, đọc lệnh kết hợp chồng tôi là C.I.A cho Mỹ, trà trộn vào họ đạo để tổ chức và kết nối với người được đưa vào bảo vệ cách mạng, rồi chúng tôi buộc chồng tôi đi.
Gx. Hiển Linh: Đêm Vọng Phục Sinh 2014 - Dòng Tên Việt Nam-Dòng Chúa Giêsu

Hoàn cảnh của tôi lúc này thật bi đát. Lúc đó tôi đang bị bệnh, trong nhà chỉ còn kim loại bạc. Ba đồ của tôi thì còn quá nhỏ dại: rác lớn nhất tuổi, thứ hai bảy tuổi, thứ ba ba tuổi. Sống giữa xứ lạ quê người, không bà con ruột thịt để nương tựa, tôi lại không có tin tức gì của chồng tôi, thật tôi không chết được mà phải sống.

Tôi chỉ biết trông cậy và ủy thác vào Chúa và Mẹ Maria. Hình ảnh Chúa chịu đóng đinh trên giá trị và nuôi dưỡng tôi rất nhiều vì tôi nghĩ rằng: Chúa mà chịu đau khổ, nhục nhã và cuối cùng bị đóng đinh và chết trên giá trị để tôi sửa lại cho nhân Loại, trong đó có tội của tôi và gia đình, thì tôi là con của Chúa trở lại không thể đánh giá được ở đời này hay sao? Tôi nhớ lời Chúa dạy: ” Ai muốn theo Ta thì trượt giá mà theo Ta. ” (Luca 14:27) Hơn nữa, tôi nghĩ theo Chúa không phải là con đường vinh quang hạnh phúc mà phải còn theo con đường khổ của Chúa nữa. Nhờ vậy tôi có đủ nghị lực và có thể vượt qua mọi khó khăn. Chúa Mẹ đã thương tôi nên cho tôi có một cuộc sống khá đầy đủ để tôi có thể tiếp tục tế cho chồng tôi ở trong tù và nuôi ba ổ còn nhỏ dại.

Trong chồng thời gian tôi ở tù, tôi vẫn được tiếp tục dạy tại trường trung học Long Tân và tôi đã được chứng nhận một biến cố vô cùng quan trọng xảy ra tại họ đạo Trà Cú. Đó là: Đức Mẹ ban phép lạ cho một cô bé dùng trở lại bình thường.
Định Hải, đêm tràn ngập ánh sáng Phục Sinh

Hàng tuần đi dự lễ ngày Chúa Nhật, tôi thường thấy một cô bé tầm mười, sáu tuổi, da ngâm đen, tóc ngang vai, phong cách cục mịch quê mùa. Em bị liệt hai chân vì bị liệt kê hồi em lên hai tuổi. Em phải nâng cấp, mỗi lần lên lễ mẹ và chị phải dìu em đi rất khó khăn.

Tôi thấy cô bé đi lại gặp khó khăn nhưng vẫn chịu khó đi nhà thờ, không hề rời xa một tuần nào. Tôi tìm hiểu về em và được biết tên em là Trần thị Hữu. Cha em là một người ngoại đạo, đã mặc quần áo để cưới mẹ em, nhưng sau đó vài năm ông bỏ đạo. Rất nhiều lần cha mẹ sửa chữa bằng phương pháp bùa phép nhưng con phản đối và nói với cha mẹ rằng: Đức Mẹ hiện về với con và hứa sẽ sửa chữa cho con đi, vì thế con chỉ cần ở nhà yêu cầu. nguyện, nhất định không chịu chữa trị bằng bất kỳ phương pháp nào khác.

Bẵng đi một thời gian tôi không thấy em đến nhà nữa, tôi được chị hàng xóm cho biết em bị đau, không ngồi dạy được, tê liệt toàn thân, suốt đêm chỉ ở trên người, em ăn rất ít mà thôi. uống nước đền thờ Đức Mẹ Lộ Đức, nhưng em vẫn tươi tỉnh hồng hào.
Tại Sao Buộc Phải Đi Lễ Ngày Chúa Nhật - May áo công giáo

Hằng ngày cô trò chuyện cùng bạn bè đến thăm đều được thuật lại cho nghe những lần Đức Mẹ hiện ra với em. Làm mọi người chú thích và ghi nhớ nhất là Đức Mẹ sẽ sửa chữa cho em đi vào Lễ Phục Sinh 1977. Tin này được cho mượn đi rất nhanh và mọi người đến thăm em càng ngày càng đông.
|

Riêng tôi vì cuộc sống quá khó khăn, hơn nữa nhà tôi và nhà em cách xa nhau cả hai cây số, tôi không thể đến thăm em được.

Ngày tháng cứ đều đặn trôi và Mùa Phục sinh trở lại, mọi người cứ chờ đợi. Tuy sống trong Cộng sản chế độ nhưng họ đạo Trà Cú vẫn tổ chức Lễ Phục Sinh rất phổ biến. Các cổng chào đều được dựng lên trước một tuần lễ, từ cổng nhà đến nhà thờ đèn chưng, bông hoa rực rỡ, người lũ lượt đi dự lễ, quần áo đủ màu, quang cảnh thật náo nức. , khiến mọi người có cảm giác như đang sống trong cũ chế độ.

Tất cả mọi người không ai bảo vệ ai cũng chú ý tìm kiếm trong đám đông đi dự lễ có em Hữu hay không. Nhưng ai nấy đều hết sức thất vọng vì mẹ em Hữu cho biết em vẫn còn trơ như một cây gỗ. Sau lễ, một số người về nhà em để thăm em và em vẫn ở trong người tiếp chuyện mọi người như thường lệ.
Một số vụ Đức Mẹ hiện ra không được giáo quyền thừa nhận - Kinh thánh -  CongGiao24h.com

Trong số những người đến thăm em có chị là người có thể tặng em áo dài soa Pháp màu xanh như áo của Đức Mẹ và quần áo trắng để nếu Đức Mẹ chữa cho em khỏi chân, em sẽ mặc áo đó đi. dự lễ Phục Sinh. Qua lễ rồi em vẫn còn trong giang hồ, chị Nhân hỏi em:

– Đức Mẹ với em đến Lễ Phục Sinh sẽ ban phép lạ cho em và em sẽ đi, sao bây giờ em vẫn còn thế này?

Em Hữu chỉ cười không nói gì. Giờ sáng khoảng cách một số người xin vui lòng bỏ qua, chỉ còn lại chị nhân và một số người ở lại. Khi đang nói chuyện với nhau, điều khiển em Hữu ngồi phắt dạy, chỉ lên bàn thờ và nói:

-Thắp đèn lên, Đức Mẹ đã hiện ra.

Em vừa nói vừa bước ra khỏi ánh sáng, đến bàn thờ, tự em nói chuyện đèn. Mọi người sợ hãi quá chạy toán loạn, người chạy ra sau bếp, người chạy cho mượn báo cho bà con hàng xóm. Có người chạy vàng cả mắt cá.

Em mời mẹ đỡ đầu, viết tên thánh vào người và mời cha mẹ đến để nghe Đức Mẹ dạy.

Đức Mẹ hỏi cha mẹ em có bằng lòng tặng Đức Mẹ không? Với giọng run run vì quá cảm động và sợ hãi, cha em thưa với Đức mẹ:

– Kính Đức Mẹ, con phải tặng cho con như thế nào, con sẽ cho con đi từ dòng con Đức Mẹ hay như thế nào, xin Đức Mẹ chỉ dạy.

Đức Mẹ:

– Bất cứ lúc nào và bất cứ lúc nào khi Đức Mẹ cần đến.

Và Đức Mẹ cũng nói với những người có mặt tại đó:

– Các con phải chịu khó đọc kinh và lần hạt Mân Côi.

No time full after house em Hữu chật ních người, đứng trong vòng, bên ngoài.

Đêm hôm đó vì ở xa, tôi không được biết đến nhà em Hữu chứng kiến ​​Đức Mẹ hiện ban phép lạ cho em. Nhưng sáng hôm sau, tôi gặp em trên đường đi đến nhà thờ. Sau hơn một năm gặp lại em, tôi hết sức khỏe vì em xinh đẹp hơn trước nhiều, ngoài sức tưởng tượng của tôi. Em không là cô bé Hữu quê mùa của một năm về trước. Không em đi đứng bình thường như mọi người, em thay đổi dáng vóc; Gương mặt bầu bĩnh với cặp mắt đen lấp lánh, da trắng sáng, hai má hồng, môi đỏ, mái tóc huyền bí. Dáng người thon gọn trong chiếc áo dài xanh tha thướt chuyển. Vẻ đẹp của em hiện tại là vẻ đẹp của một thiếu nữ tỉnh thành sang trọng.

Tôi đi bên em và hỏi em về việc Đức Mẹ cho phép em đêm hôm trước. Với giọng hết sức nhỏ nhẹ, em nắm tay tôi kể cho tôi nghe và tình yêu của tôi:

– Chị nhớ tự nguyện cho em nhé!

Như có một sự sắp đặt của Thiên Chúa, buổi lễ hôm đó có ba cha đồng tế, và em Hữu là người lên buổi lễ đầu tiên. Cha sở Nguyễn Mạnh Đồng trao mình Thánh Chúa cho em mà vẫn không biết đó là cô bé Hữu từng chống nạng mỗi khi lên lễ đài trước đây.


Nguồn: Tin Công Giáo 24H

 

Bạn có thể quan tâm

lên đầu trang