Tắt Quảng Cáo [X]

Câu chuyện lạ lùng giữa Đức Gioan-Phaolô II, cha Thánh Piô và viên đạn gắn trên vương miện Đức Mẹ Fatima

09:45 20/03/2022
hoc du

Trích sách “Bí mật của Cha Piô”, Antonio Socci, Nxb Pierre Téqui

Các sử gia thường thiên vị (…) Câu chuyện thực tế thì không có. Chỉ có câu chuyện thiêng liêng mới có thể là câu chuyện thật. Cha Piô

Các quyển sách xứng đáng gọi là thần học không còn luân lưu nữa (…), và đó là lý do vì sao các chính trị gia đã có những lúc sai lầm (…), bởi vì các chính trị gia tầm thường không biết lý do vì sao thần học thống trị lịch sử. Hồng y Giuseppe Siri

Ngày 13 tháng 5 1981, vào khoảng 17 h 17, tại quảng trường Thánh Phêrô, Mehmet Ali Ağca một tên giết mướn bị các lực đen tối và cực mạnh thuê bắn Đức Gioan-Phaolô II. Tên “sói xám” thứ 23 là xạ thủ chuyên nghiệp, hắn ở đó để giết người. Hắn ở đằng sau dãy đầu tiên, chỉ cách Đức Thánh Cha không đầy ba mét. Hắn rất bình thản và dứt khoát; mục tiêu của hắn, không phương tiện đề kháng, không có lối thoát, hắn không thương xót.

Nhưng bằng cách nào và tại sao cuộc mưu sát lại thất bại? Nếu giáo hoàng bị giết, và khả năng bị giết là 99.99 %, thì triều giáo hoàng của ngài chấm dứt lúc hừng đông của ngài. Lịch sử Giáo hội sẽ khác và nhất là lịch sử thế giới cũng sẽ khác. Đúng vậy, vì vai trò sau này của “giáo hoàng Ba Lan” đã làm chế độ cộng sản sụp đổ, một sự sụp đổ không đổ máu, khổng lồ và quyết định. Tất cả sẽ phải khác đi và chắc chắn, sẽ bi thảm cho toàn nhân loại.

Như thế vấn đề được đặt ra: làm thế nào và tại sao vụ mưu sát lại thất bại? Ai ngăn bàn tay sát thủ phạm tội ác trong khi đang ở trong tầm tay của hắn, vào 17h 17 chiều hôm đó, ở Quảng trường Thánh Phêrô, nơi 19 thế kỷ trước Thánh Phêrô đã tử đạo?

Giáo hoàng Wojtyla luôn khẳng định mình được cứu nhờ sự can thiệp siêu nhiên của Đức Mẹ. Bằng chứng là ngài cho vẽ tượng Đức Mẹ ở quảng trường Thánh Phêrô, chính nơi ngài bị ám sát và năm sau ngài mang viên đạn mưu sát đến đền thờ Fatima để khắc vào vương miện của Nữ Vương Hòa Bình như lễ tạ ơn. Và đúng thật, ngày ngài bị 13 tháng 5 mưu sát trùng với ngày Đức Mẹ hiện ra lần đầu tiên ở Fatima, ngày 13 tháng 5-1917. Một trùng hợp như vậy liên tưởng đến sự bảo vệ siêu nhiên để Đức Giáo hoàng thoát chết.

Đó là điều không thể giải thích được cho một tay giết người chuyên nghiệp, rất khéo léo, quyết tâm lại bắn hụt ở một khoảng cách gần như thế, lại chỉ bắn được có hai phát. Thêm nữa đường đi của viên đạn trúng bụng có vẻ như không tự nhiên, ngay các bác sĩ giải phẫu cũng ngạc nhiên. Một bàn tay huyền bí đã làm trệch lằn đạn để cứu ngài không phải là xác quyết chủ quan của Karol Wojtyla, đó là sự kiện khách quan, và một cách nào đó được khoa học chứng minh: “Giáo sư Crucitti đã quan sát một chuyện tuyệt đối bất bình thường và không giải thích được”. Đường đạn bị lệch díc-dắc trong bụng giáo hoàng, tránh các cơ quan chính yếu. Nó chỉ cách động mạch một ly: nếu nó đụng đến động mạch thì giáo hoàng sẽ bị chết vì xuất huyết trước khi đến bệnh viện. Đường đạn cũng tránh cột sống và các đường dây thần kinh: nếu nó chạm đến những nơi này thì Đức Gioan-Phaolô II sẽ bị liệt. Giáo sư Crucitti kết luận: “Gần như đường đạn này đã được hướng dẫn để nó không gây một tổn thương nào để rồi không thể lành được”.

Vì thế ngày 13 tháng 5 năm 1994, khi nói với các giám mục Ý, Đức Gioan-Phaolô II mới có lý do khẳng định: “Đó là bàn tay của người Mẹ đã hướng dẫn đường đạn và giáo hoàng đang hấp hối ngừng ở ngưỡng cửa cái chết (…). Đường đạn giết người đã ngừng và giáo hoàng sống, sống để phục vụ!”

Bàn tay huyền bí này là bàn tay của Mẹ Thiên Chúa mà chúng ta mừng ngày Đức Mẹ hiện ra ở Fatima, đó là điều Đức Wojtyla xác quyết. Ngài viết trong quyển Ký ức và căn tính: “Tôi đi Fatima để tạ ơn Đức Mẹ” Ngày 13 tháng 5 năm 1982, năm đầu tiên sau năm bị ám sát, Đức Gioan-Phaolô II tuyên bố: “Tôi thấy trong tất cả những chuyện này có bàn tay che chở của người mẹ, Mẹ Maria. Vào giờ này, tại đây, đền thánh Fatima, tôi muốn lặp lại trước mặt tất cả anh chị em: ‘Tất cả là của Mẹ, Mẹ Maria!’” Sau đó Đức Gioan-Phaolô II cũng lặp lại nhiều lần: “Một bàn tay bắn, một bàn tay làm lệch viên đạn.”

Đương nhiên chưa có một ai đi tìm các nhân chứng cho vụ can thiệp siêu nhiên này. Không một ai có thể hình dung có một bàn tay thật đã ngăn bàn tay Ağca bắn các phát đạn trí mạng này. Cho đến một ngày tháng 7 năm 2007, tôi đọc các tài liệu mà tôi nhận vào tháng 5 năm 2005, nhưng tôi để qua một bên chẳng chú ý tới.

Khi sắp xếp lại sách vở, tôi mở một hồ sơ mà tôi còn không biết nó có ở đó, hồ sơ này là câu chuyện lạ thường của Cristina Montella, “cô bé” của Cha Piô. Tôi đọc ngấu nghiến đọc và tôi khám phá một đại lục chưa ai biết đến. Vài ngày sau tôi đi tìm người đã thu tập các chứng từ và tài liệu về người phụ nữ này.

Vào một ngày nóng gắt và ánh sáng chói chang mùa hè, tôi lái xe đến thung lũng Spolète, hướng nam thành phố Axixi. Tôi có cảm tưởng như đi hành hương: tôi đi ngang đền thờ Đức Mẹ các Thiên thần, một đền thờ rất lớn trong đó có nhà nguyện Portioncule, rồi tôi đi ngang Rivotorto (một ngôi nhà thờ nhỏ trên chuồng mà Thánh Phanxicô sống vài tháng với các bạn của ngài), rồi đến Spello và cuối cùng là đến Trevi. Khi đi về hướng Montefalco vùng đồng quê, tôi thấy đền thánh Madonna della Stella.

Chính nơi đây là nơi linh mục Franco D’Anastasio Dòng Thương Khó ở, cha là nhà chú giải Thánh Kinh, là cha quản nhiệm đền thánh Saint-Gabriel, Addolorata trong nhiều năm. Cha viết nhiều sách giá trị về vị Thánh Gabriel và đặc biệt về đặc sủng của ngài, các tác phẩm này làm cho cha bây giờ là nhà sử học và người viết tiểu sử của Thánh Gabriel. Một trong các sách gần đây của cha là quyển nói về các điểm tương đồng giữa Thánh Gabriel và Cha Piô.

Những năm gần đây, cha Anastasio tiến hành một cuộc nghiên cứu quan trọng, gom lại các tài liệu và chứng từ về nữ tu thánh thiện Rita Montella (tên ngoài đời là Cristina Montella), một nữ tu Dòng Thánh Âugutinô, qua đời ngày 26 tháng 11 năm 1992 tại tu viện Santa Croce sull’Arno ở Toscane, nước Ý.

Ngay từ đầu đời sống của nữ tu Rita, nhất là ơn gọi của nữ tu liên hệ chặt chẽ với ơn gọi của Cha Piô, đặc biệt là “ơn chữa lành”: cũng như Cha Piô, xơ có nhiều ơn và đặc sủng cao quý (ơn ở nhiều nơi một lúc). Như chúng ta sẽ thấy, mối liên hệ của Cha Piô với xơ thật đặc biệt; một trong các chứng nhân của mối liên hệ này là cha Teofilo dal Pozzo (tên thật là Rizieri Bennati) – cha Dòng Phanxicô đáng kính và có nhiều ảnh hưởng – cha là cha hướng dẫn thiêng liêng của xơ Rita và là cha bề trên tỉnh dòng Capuxinô ở Foggia, bề trên trực tiếp và là bạn của Cha Piô.

Cha Teófilo là nhân chứng trực tiếp của những “sứ mệnh” huyền bí kết hợp của Cha Piô và xơ Rita. Cùng với các nhân vật tu sĩ đáng kính khác, cha là người đầu tiên nghiên cứu kỹ lưỡng và sâu đậm các đặc sủng và sự thánh thiện của nữ tu Rita. Để thu thập các chứng từ này, cha Anastasio có thể dựa trên sự quen biết cá nhân với xơ, và qua năm tháng cha đã đưa xơ tham dự vào các thông tin quan trọng. Một trong các thông tin này thật sự làm đảo lộn, đó là thông tin về vụ ám sát Đức Gioan-Phaolô II, người cùng tuổi với xơ Rita (Đức Gioan-Phaolô II sinh ngày 18 tháng 5-1920, xơ sinh ngày 3 tháng 4-1920).

Ngay sau năm 1981, trong một cuộc nói chuyện, xơ Rita thố lộ với cha Franco, và xin cha giữ bí mật cho đến khi xơ qua đời, là xơ đã hiện diện ở quảng trường Thánh Phêrô, hiện diện hai nơi, vào ngày 13 tháng 5-1981 này. Nhưng chưa hết, xơ nói: “Cùng với Đức Mẹ, tôi làm lệch phát đạn của tác giả vụ ám sát giáo hoàng”. Đó chính là lời của xơ.

Đương nhiên đây là lời thố lộ làm mọi người chưng hửng và chỉ được đáng kể khi người ta tin tuyệt đối vào uy tín của xơ, vào đời sống thánh thiện và vào các ơn siêu nhiên của xơ, mà các người làm chứng là những người rất đáng tin tưởng, đầu tiên hết là Cha Thánh Piô Pietrelcina, người mà như chúng ta sẽ thấy đã làm một vài kỳ công phi thường với xơ Rita.

Khi đã biết về Cha Piô thì chúng ta hiểu, với cha, các sự kiện phi thường gần như là các sự kiện hàng ngày của cha. Và trong chừng mực mà chúng ta sống bình thường trong bóng tối thì chúng ta sẽ có một ít khó khăn – khi có người mở mắt cho chúng ta – khi chúng ta quen với ánh sáng, một ánh sáng bao quanh chúng ta, để chúng ta ở với Đấng Vĩnh Cửu, Đấng là thực tế đích thực và bất biến.

Như cha Divo Barsotti viết về các lần Đức Mẹ hiện ra: “Như bỗng nhiên xuất hiện một thế giới luôn hiện diện nhưng thường bị ẩn giấu; như thử con mắt của con người có một năng lực nhìn mới (…). Nhờ những lần hiện ra này, chúng ta xác tín có một thế giới của ánh sáng, của sự tinh tuyền và của tình yêu (…). Sự hiện ra làm cho thế giới được cứu chuộc này hiện diện (…). Như thế sự hiện ra không phải một hành động của Chúa trên trí tưởng tượng của con người. Tôi nghĩ người ta không thể phủ nhận tính thực tế khách quan của nó. Sự thật là Đức Mẹ đã hiện ra, con người đã thật sự đi vào trong tương quan với Mẹ và với Con của Mẹ (…). Đức Mẹ không bao giờ bỏ con mình trước khi thể hiện một cách công khai và long trọng chiến thắng của mình trên sự dữ. Mẹ của tất cả mọi người, Mẹ không thể nào xa chúng ta, những người sống trong khổ nhọc, bị đủ mọi cám dỗ, không thể nào tránh được cái chết.”

Và đây là một xơ tu kín, sống kinh nghiệm huyền bí sâu đậm như kinh nghiệm ở hai nơi, thố lộ với một linh mục: “Cùng với Đức Mẹ, tôi làm lệch phát đạn của thủ phạm vụ ám sát giáo hoàng.”

Với bí mật ngạc nhiên này còn cọng thêm một câu khác mà xơ Rita nói – trong một dịp khác, một cách riêng biệt hơn – với bà Gabriella Panzani, một người bạn lâu năm của xơ. Nhân một lần khi nói về vụ ám sát Đức Giáo hoàng, xơ nói: “Thật khó cho tôi để làm thế nào mà ngài không bị nặng hơn.”

Một thông tin hé cho thấy “giá” nguy kịch cho tình yêu mà xơ phải trả, cầu nguyện và ăn năn đền tội cho người khác để làm nhẹ tội cho sự phạm thánh khủng khiếp này. Chúng ta ở trong chiều kích của sự “thông công đền tội” mà xơ Rita đã sống một cách anh hùng và cũng đã làm cho Cha Piô có được bao nhiêu là ơn từ Chúa để trao ban cho những người đau khổ cũng như cho Giáo hội. Ngoài ra, câu này cũng cho chúng ta thấy được câu trả lời cho sự phản bác tự nhiên: Vì sao để cứu giáo hoàng, Chúa phải cần đến một nữ tu kín hèn mọn và không ai biết đến này? Đương nhiên câu trả lời đầu tiên là chương trình hoạch định của Chúa thì không ai dò tìm được. Có thể trong trường hợp này, Chúa muốn có người làm chứng cho những gì Đức Mẹ đã làm. Nhưng một phần câu trả lời có thể ở trong sự việc, xơ Rita là một tạo vật trần thế, thuộc về một Giáo hội chiến đấu, vì thế xơ dâng hiến để có được ơn cao trọng này cho Giáo hội và cho thế giới. Chỉ những con người ở trần thế này mới làm được, mới có được “năng lực” phi thường này. Cha Piô nhấn mạnh, chỉ có một chuyện mà các thiên thần ganh tị với chúng ta vô cùng, đó là đau khổ và dâng hiến, vì đó là cách mạnh nhất và chân thành nhất để nói với Chúa: “Con yêu Chúa thật sự!”

Qua Cha Piô, chúng ta sẽ thấy – dưới mắt Chúa – giá trị vô song đau khổ của con người được dâng với tình yêu, chúng ta sẽ thấy đến mức như thế nào nó có thể chạm đến Quả tim của Ngài và tạo “sức mạnh” cho sự công chính của Ngài (Nước Trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được, Mt 11,12). Và sức mạnh ở đây là ơn lớn vô cùng: cứu được một giáo hoàng cao trọng.

Từ sự vén mở nổi bật này, đâu là các khẳng định chúng ta có thể rút ra? Tôi nghĩ không có một khẳng định nào khác, đây là một sự kiện siêu nhiên. Tôi nghĩ ngay cả chẳng có ý nghĩa gì để đi tìm lời khẳng định. Dù vậy, một lời khẳng định lạ lùng đã có, dù cho người đó chẳng biết gì về chuyện này, đó là lời khẳng định của chính kẻ sát nhân Mehmet Ali Ağca, một cách vô thức ông đã nói ra. Khi trả lời luật sư thẩm vấn Ilario Martella trong lần điều tra thứ nhì, ông đã mô tả vụ ám sát như sau: “Ý muốn chính xác của tôi là giết giáo hoàng. Đó là nhiệm vụ đã được giao phó cho tôi, tôi đã bắn hai phát, bên cạnh tôi có một nữ tu, đến một lúc bà níu cánh tay mặt của tôi nên tôi không thể tiếp tục bắn. Nếu không, tôi đã giết được Đức Giáo hoàng.”

Khi tôi đọc những lời này, tôi có cảm tưởng như khám phá một ấn tượng mới, có vẻ như tuột khỏi sự chú ý: một nữ tu đã đã làm vụ ám sát không hoàn thành. Đương nhiên tôi không thể nào không nghĩ đến xơ Rita. Nhưng thật ra, tin một nữ tu đã cản tên Ağca khi ông bắn đã được loan ra ngay lập tức. Người ta tìm được dấu vết này trong các báo thời đó. Chẳng hạn ký giả Adriano Sofri đã nhắc ở một trong các bài viết của mình, nói về các nữ tu: “Buổi chiều vụ ám sát ở quảng trường Thánh Phêrô, người ta nói rằng có một nữ tu đã lao mình vào Ali Ağca để làm trệch phát đạn.”

Thật ra ai cũng nghĩ nữ tu mà ông Ağca nói níu tay ông là nữ tu đã chận không cho ông trốn thoát. Một sai lầm có thể do cảnh sát phát hiện và nhận diện ở hiện trường chỉ duy nhất nữ tu thứ nhì, người đã ra làm chứng tại tòa. Còn nữ tu thứ nhất thì không có dấu vết nào, cảnh sát không nhận diện và xơ cũng không ở lại quảng trường Thánh Phêrô sau khi níu tay sát thủ không cho hắn bắn thêm. Chúng ta đang chạm đến bàn tay của huyền bí, của siêu nhiên và chắc chắn chúng ta hiểu, điều này sẽ làm mọi người nhăn mặt. Như triết gia Jean Guitton nói, các nhà thần nghiệm lật đổ các giả định xác quyết vật lý-toán học vì họ mở lớn ra trước mặt chúng ta các chiều kích khác, họ làm cho chúng ta nhận thấy tầm nhìn của chúng ta ngắn biết bao và họ để cho Đấng Vĩnh Cửu xâm nhập vào giây phút hiện tại.

Và đó cũng là lý do vì sao điều không thể hiểu có thể trở thành điều hiểu được: tin một nữ tu sống ẩn kín trong một tu viện ở Toscane, người, một ngày, nhờ ơn có mặt ở hai nơi đã ngăn kẻ sát nhân bắn Đức Giáo hoàng. Như chúng ta sẽ thấy, các chứng từ về ơn ở hai nơi của nữ tu Rita và của Cha Piô thì rất nhiều và không chối cãi được. Mặt khác, các sự việc này mang tính khách quan phù với sự “vén mở” về xơ Rita. Sự kiện đầu tiên là chính lời tự thú của ông Ağca khi nói đến một nữ tu đã níu tay ông, ngăn ông bắn thêm. Sự kiện thứ nhì là lời chứng của “nữ tu Lucia” người chận Ağca không cho ông chạy trốn.

Không dễ để tìm nữ tu này (thêm nữa lại tìm một cách gián tiếp). Tôi biết nữ tu sống ở tu viện Gênes, nhưng xơ không nói chuyện với các ký giả. Tuy nhiên gần đây, ngày 10 tháng 1 năm 2006, trong một bài đăng trên báo Eco di Bergamo, xơ viết về các kỷ niệm của vụ ám sát này. Xơ Lucia Giudici – tên Dòng của xơ là Letizia – đã viết: “Đúng, ngày hôm đó tôi chờ ai đó ngăn hắn lại nhưng không có, lúc đó tất cả giáo dân hành hương và du khách bàng hoàng hoảng loạn khi thấy giáo hoàng bị thương nặng được chở vào bệnh viện Agostino Gemelli. Tất cả chỉ xảy ra trong ít phút, một cách bản năng, tôi tìm cách chận hắn lại, giữ cho đến lúc giao cho cảnh sát.”

Nữ tu Lucia không nói gì về việc mình ở bên cạnh tên sát nhân cũng như níu tay hắn lại; ngược lại, xơ chi nói đến việc tên sát nhân đang bỏ trốn sau khi bắn. Như thế là xơ đã trả lời. Nhưng phải hiểu chính xác, xơ ở xa tên sát nhân này một khoảng cách nào. Làm sao làm? Tôi được biết nữ tu Lucia người gốc một làng nhỏ ở bang Bergame và trong những ngày tôi viết thì xơ đang nghỉ hè ở đây. Nhờ sự hợp tác quý giá của ông Ettore Ongis, giám đốc Eco, tôi gặp được xơ ngày 23 tháng 8 năm 2007 trong thánh lễ 18 giờ, và tại đây, một cách không chính thức, xơ cho tôi một thông tin chính xác mà với tôi là không tránh đâu được: Ali Ağca ở trước mặt xơ khoảng mười mét. Hắn bắn hai phát, rồi hắn quay lại và bắt đầu chạy trốn về hướng cột Bernin, có nghĩa là về hướng của xơ. Vì không ai chận hắn, xơ giang hai tay ra để chận hắn. Khi đó hắn chĩa súng về xơ, nhưng khi cử động để quay lại thì hắn mất thăng bằng và lúc đó xơ chận được hắn cho đến khi người khác đến; cuối cùng thì an ninh đến còng tay hắn.

Vậy thì một điều chắc chắn: nữ tu Lucia ở xa khi Ağca bắn, như vậy xơ không phải là người nữ tu níu tay hắn – như chính lời hắn khai – “đến một lúc bà níu cánh tay mặt của tôi nên tôi không thể tiếp tục bắn. Nếu không, tôi đã giết được Giáo hoàng.” Nhưng nếu đó không phải là xơ Lucia thì ai là xơ níu tay mà cảnh sát không nhận diện ra tại chỗ sau vụ ám sát, xơ có vẻ như biến mất tăm hơi ở quảng trường Thánh Phêrô?

Nữ tu Rita qua đời năm 1992, ngày nay linh mục Franco d’Anastasio có thể nói các chuyện xơ đã thố lộ với cha. Như thế không còn giữ bí mật. Và chứng từ của cha là một tập sách, kiểu như “tiểu sử chép tay của nữ tu Rita” được gởi đến Vatican trong năm 2000, đã được đọc và được trân trọng. Một bản đã được gởi riêng đến giáo hoàng kèm theo thư giới thiệu của linh mục Anastasio cho biết các trang nói về vụ ám sát năm 1981.

Đức Gioan-Phaolô II có đọc các tài liệu này không? Phản ứng của ngài như thế nào? Chúng ta không biết. Tuy nhiên năm 2007, hồng y Stanislaw Dziwisz, Tổng Giám mục địa phận Cracovia, cựu thư ký riêng của Đức Gioan-Phaolô II đã gọi cho cha Anastasio và xin cha thề trên chứng từ về vụ ám sát và về các lời của nữ tu Rita để dùng làm tài liệu cho hồ sơ phong thánh ở địa phận trong việc phong chân phước Karol Wojtyla đang mở ra ở Cracovia.

Vì thế nữ tu Lucia Giudici được gọi ra để làm chứng. Và để tin rằng hai lần làm chứng của họ – trong án phong chân phước của Giáo hoàng Wojtyla – đặc biệt dựa trên sự can thiệp siêu nhiên của Đức Mẹ trong việc bảo vệ giáo hoàng ngày 13 tháng 5 năm 1981. Thêm nữa, sau vụ ám sát, nữ tu Rita còn nói với cha Anastasio nhiều chi tiết quan trọng. Sau đây là phần tóm tắt: “Tác giả vụ ám sát sẽ không nói. Các viên đạn làm Đức Thánh Cha bị thương được tẩm độc. Hắn ở với hai người đàn ông khác, những người này bỏ trốn. Hắn có một đồng lõa quốc tế chống Đức Giáo hoàng và chống Giáo hội.” Các thông tin sau đó được xác nhận trong lần điều tra của tòa án và trong các sự kiện kế tiếp.

Và người ta có thể nói, đứng trước kế hoạch đen tối chống giáo hoàng và Giáo hội, Chúa đã sắp đặt để cứu, bắt đầu với các lần Đức Mẹ hiện ra ở Fatima, với Cha Piô và trong ngày 13 tháng 5-1981 với sự can thiệp của nữ tu Rita. Nhưng mối dây liên lạc nào đã có giữa xơ Rita và Cha Piô? “Cô bé nhỏ” như Cha Piô thường gọi là một trong các người con thiêng liêng của cha hồi đó chưa được ai biết.

Câu chuyện của nữ tu này dần dần được hé lộ và dự trù Giáo hội sẽ tiến hành để lượng định các đức hạnh anh hùng và thánh thiện của xơ. Như thế sẽ khơi lên các giai đoạn khác, như các giai đoạn đã nêu ở trên. Nhưng chúng ta cũng đã biết, Đức Gioan-Phaolô II và nữ tu Rita đã có mặt trong “sứ vụ lịch sử cao cả” của Cha Thánh Piô Pietrelcina. Họ sẽ làm lộ ra bí mật của cha. Sự huyền bí của sứ vụ của cha.

Như hồng y Siri đã nói về vấn đề này, ngài cân nhắc những chữ của mình: “Chính trong hành động của Cha Piô mà chúng ta thấy thực tế đích thực của thời chúng ta.”

Để đi vào trong “bí mật” lạ lùng của Cha Piô, chúng ta phải quên đi hình ảnh thông thường mà báo giới gán cho cha (làm cha biến thành một đề tài giật gân), cũng như một vài chống đối trong hàng giáo phẩm mà Đức Gioan-Phaolô II đã gạt ra trong lần phong thánh Cha Piô, việc phong thánh mà tín hữu kitô đã hết lòng xin. Dù vậy, sau khi Đức Gioan-Phaolô II qua đời, sự chống đối ngấm ngầm này có vẻ như tái sinh, thêm một lần nữa, các dấu hiệu đến gấp bội từ hàng giáo phẩm.

Rất nhiều người muốn kể đời sống và hình ảnh của cha. Nhưng bí ẩn của cha mà tất cả chúng ta cần biết sẽ có thể được khám phá trong những năm sắp tới, bây giờ vẫn chưa lộ được. Khi sinh thời, chính Cha Piô cũng cho biết một cách rõ ràng, dù rất kín đáo. Đi tìm các chỉ dẩn của bí mật này cũng như mò kim đáy biển. Tuy vậy chúng ta cũng có thể tìm được một vài chỉ dẫn trong các thư từ thân tín mà Cha Piô viết cho các bề trên thiêng liêng của mình vào thời đầu sứ vụ của cha (Cha Piô đã rõ ràng xin các người nhận các thư này hủy nó sau khi đọc, hoặc ít nhất không để ai khác đọc).

Lời ám chỉ đầu tiên là trong thư ngày 7 tháng 4 năm 1913 gởi cho cha Agostino, cha hướng dẫn thiêng liêng Cha Piô. Cha trình bày, trước hết là Chúa dặn cha là phải nói với bề trên của mình, rồi cha kết luận như sau: “Chúa Giêsu còn tiếp tục nói, nhưng Ngài dặn tôi không bao giờ được tiết lộ cho bất cứ tạo vật nào ở trần gian này.”

Lời ám chỉ thứ nhì, vẫn luôn kín đáo nhưng rõ ràng hơn là vào tháng 11 năm 1922 (bốn năm sau khi cha nhận dấu thánh). Rất giao động, cha nhắc lại những giây phút nói chuyện thân mật với Chúa: “Con xin dâng muôn lời ca ngợi và tạ ơn lên Chúa, Chúa của con. Khi Cha giao cho con một sứ vụ rất lớn, Cha đã che khuất con dưới mắt của tất cả mọi người, một sứ vụ mà chỉ Cha và con biết. Lạy Chúa của con, Cha của con!”

Khi đi tìm trong khối lượng đồ sộ tài liệu của cha và về cha, trong các tập sách khổng lồ của án phong chân phước hay trong Epistolario, người ta không tìm thấy các chỉ dẫn nào khác rõ rệt, nếu không là ngầm trong đó. Khi một trong các cô con thiêng liêng của cha hỏi chuyện gì xảy ra khi cha dâng thánh lễ, cha đã khóc khi nói: “Trách nhiệm của cha là duy nhất trên thế giới.” Và trong một dịp khác: “Bao nhiều là bí mật trong lòng tôi chỉ có thể vén mở ở trên cao.”

Chắc chắn “bí mật” này chỉ ở trên cao đối với ngay cả Cha Piô, ít nhất là ngay từ đầu. Đúng vậy, ngày 17 tháng 3 năm 1916, cha viết cho cha Agostino, người cha thố lộ những chuyện thân tình nhất: “Có bao nhiêu chuyện con muốn nói với cha, thưa cha: con biết, con là một huyền bí cho chính cả con.” Dù đó là một cái gì rất quá chừng thì cũng phải tin vào lời của cha Benedetto, người hướng dẫn thiêng liêng của Cha Piô, cha Benedetto đã nhìn đúng khi cha định nghĩa sứ vụ huyền bí của Cha Piô là “ơn cứu chuộc”. Tuy nhiên phải hiểu “sứ vụ” là gì và đâu là hệ quả làm giao động mà sứ vụ này đã có và bây giờ vẫn còn.

Về sự “huyền bí” của Cha Piô, chúng tôi có một tài liệu đặc biệt. Sự vén mở siêu nhiên của Lucia Fiorentino. Lucia viết trong Nhật Ký theo lệnh của các cha hướng dẫn thiêng liêng của cô. Tất cả được báo cáo trong án phong thánh của Cha Piô. Năm 1906, chính qua Chúa Giêsu mà Lucia Fiorentino biết có một linh mục được so sánh như một “cây to quá mức” đến San Giovanni Rotondo. Vào thời đó Cha Piô còn là một sư huynh trẻ sống trong chủng viện Dòng Capuxinô ở Morcone và cô có nhiều giả thuyết về chân tính của linh mục này. Vài năm sau Cha Piô về San Giovanni Rotondo và trở thành cha thiêng liêng của cô. Ngày 19 tháng 8 năm 1923, chính Chúa Giêsu giải thích tất cả cho cô: “Chúa Giêsu nói với tôi: ‘Con còn nhớ những gì Ta đã tỏ cho con năm 1906 khi con bị bệnh không?’ ‘Có, con còn nhớ.’ Chúa Giêsu nói với tôi: ‘Một linh mục đến từ xa, tượng trưng như một cái cây cao lớn được trồng trong tu viện. Một cây rất cao lớn và bám rễ sâu xa mà bóng của nó sẽ bao phủ toàn thế giới.’ Ai, với đức tin, ở dưới bóng cây đẹp và xum xuê lá này sẽ có được ơn cứu rỗi đích thực; ngược lại, ai khinh thường và chế giễu, Chúa Giêsu đe dọa sẽ phạt. Và vì thế bây giờ Ngài giải thích cho tôi, cây này chính là Cha Piô đến từ xa, được trồng ở tu viện theo ý Chúa, và những ai đến núp bóng ở đây, đó là những tâm hồn được cha hướng dẫn, vâng lời trong đức tin và đi tới trước; trong khi những ai khinh thường và vu khống cha sẽ bị Chúa phạt.” (Lucia Fiorentino, 1889-1934, khi còn nhỏ muốn vào Dòng Ba Phan Sinh và sống đời tận hiến nhưng cha mẹ cô chống đối).

Ngoài ra còn có một tài liệu đặc biệt khác cũng đến từ một nhà thần nghiệm: nữ tu của Dòng Maria Francesca Foresti (tên của bà là Eleonora Foresti), bà là nhà sáng lập Các Tiểu muội Phanxicô Thờ lạy. Một án phong chân phước đang mở ra ở địa phận Bologne cho nữ tu. Nữ tu biết Cha Piô năm 1919 và trong Nhật Ký của mình, xơ kể, trong một thị kiến, Chúa Giêsu mặc khải cho xơ biết nước Ý được cứu khỏi hiểm họa cộng sản năm 1920 nhờ lời cầu nguyện của Cha Piô. Sau đó Chúa nói với xơ về Cha Piô với những lời lạ lùng như sau: “Tâm hồn của cha là một thành trì kiên cố (…). Đó là nơi trú ẩn của Ta trước sự vô ơn của loài người (…). Cha Piô có cùng vương quốc với Ta, vì Ta, Giêsu, Ta sống trong Cha Piô (…). Cha Piô là tuyệt tác của lòng thương xót của Ta. Với Cha Piô, Ta ban tất cả ơn của Thần Khí của Ta như Ta chưa bao giờ ban cho một tạo vật nào khác. Cha Piô là người bắt chước Ta hoàn toàn, Bánh Thánh của Ta, bàn thờ của Ta, của lễ hy sinh, ơn sủng và vinh quang của Ta!”

Những lời cao cả mà chúng ta không thể phán xét được nhưng dựa trên vấn đề huyền bí của Cha Piô. Người duy nhất cố gắng mang lại câu trả lời là hồng y Siri: “Một người bị đóng đinh trong vòng nửa thế kỷ? Ý nghĩa gì trong tất cả những chuyện này? Biết vì sao Chúa Giêsu đã ở trên thập giá? Ngài ở trên thập giá vì tội lỗi nhân loại, và khi trong dòng lịch sử, xuất hiện một vài người bị đóng đinh (…), điều này muốn nói tội của con người quá lớn và để cứu thì phải có một người quay về Núi Sọ, bị đóng đinh trên thập giá và ở đó để chịu đau khổ cho anh em mình. Thời chúng ta cần những người dâng những gì mà Con Thiên Chúa đã chịu đau khổ (…). Và đó là tất cả hành động của Cha Piô”.

Và đó là tại sao, qua Cha Piô, bao nhiêu ơn đã được và vẫn còn được ban. Như chính cha đã nói trước với Giovanni Bardazzi: “Con sẽ nói với mọi người, sau khi cha qua đời, cha còn sống hơn trước. Và tất cả những người đến xin cha, cha chẳng hao tốn gì. Trong số những người leo lên núi này, không ai ra về tay không!”


Nguồn Phanxico.vn

 

Bạn có thể quan tâm

Đức tin của Michael Jackson, gia nhập Công Giáo khi nghe bài hát Ave Maria

Michael Jackson, gia nhập Công Giáo khi nghe bài hát Ave Maria

Công ty sản xuất phim Condor Pictures Production sẽ chiếu phim “Món quà từ Chúa” (A Gift from God) trong Liên hoan phim Cannes tháng 5 năm nay, cuốn phim do bà Liana Marabini viết kịch bản và đạo diễn nói về một khía cạnh gần như chưa được biết đến của Michael Jackson liên quan đến đức tin của ông. Ông là một người ngưỡng mộ Đức Gioan Phaolô II. Phim kể lại bảy năm trong đời của vua nhạc Pop từ 1982 đến 1989: thời đại của Thriller, Billie Jean, Bad và những bản nhạc thành công khác.

lên đầu trang